Tag Archive | lay chong vietnam

Lấy Chồng Việt Nam sướng Hay khổ

Ở Việt Nam, phụ nữ đi lấy chồng, chịu khổ trăm bề, nào là chồng gia trưởng, nhậu nhẹt bù khú đêm hôm rồi lại chịu cảnh “mẹ chồng nàng dâu” nhưng họ đâu được đền đáp xứng đáng.

Tôi rất đồng cảm với tác giả  Nguyen Huynh Hai Duong trong bài “Chúng tôi thà ở goá chứ không lấy chồng người Việt”.   Và tôi cũng rất đồng cảm với các bạn gái đang rất bức xúc vì bị cánh đàn ông mang cái “màng trinh” của chúng ta ra để đánh giá con người chúng ta.  Nhưng cũng rất may là không phải tất cả đàn ông Việt đều như vậy.  Một số ít các bạn nam đã dám lên tiếng để che chở cho phái yếu, những người vợ và người yêu của các bạn là những người phụ nữ thực sự may mắn.

Khi tôi kể cho chồng tôi,  là một người đàn ông Châu Âu chính gốc, về những bài báo quanh chuyện Trinh tiết, anh nói thật nực cười và lạ lùng với đàn ông Việt.  Nhưng anh cũng nói cảm ơn “vì như vậy anh mới có cơ hội cưới được người vợ xinh đẹp như em”.  Và cũng thay lời anh ấy muốn nói “Các bạn có được những người phụ nữ đáng yêu, xinh đẹp và tuyệt vời như vậy mà sao không biết trân trọng, nâng niu và yêu thương họ”.

Theo tôi, có lẽ vì phụ nữ Việt Nam cam chịu quá, hy sinh nhiều quá nên họ nghiễm nhiên cho mình cái quyền để lên án, phán xét người khác.  Chồng tôi có 2 người bạn thân, thì cả hai người đó đều lấy những cô vợ từng có con riêng.  Và họ rất yêu thương nhau.

Và bản thân tôi, cũng đã từng là một người vợ, người con dâu Việt.  Câu chuyện của tôi thì khá là dài, nhưng tóm tắt lại là “gần như sau khi cưới, tôi đã phải chạy trốn khỏi nhà chồng.  Chỉ vì anh chồng nhu nhược và bà mẹ chồng thì quá yêu con trai mình đến nỗi đêm tân hôn anh còn phải bóp chân cho mẹ”.

Ở Việt Nam, phụ nữ đi lấy chồng, chịu khổ trăm bề, nào là chồng gia trưởng,  nhậu nhẹt bù khú đêm hôm rồi lại chịu cảnh “mẹ chồng nàng dâu”; tuy nhẫn nhịn, cam chịu vậy mà các chị em đâu được đền đáp xứng đáng.  Tôi thực sự rất sợ lấy chồng Việt.

Thật may cho tôi là tôi đã gặp được anh, chồng tôi hiện giờ.  Anh yêu thương và nâng niu tôi từng centimet.  Tôi nấu ăn, anh quanh quẩn bên tôi trêu đùa và dọn bàn ăn.  Cuối tuần chúng tôi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, anh cắt cỏ, tưới cây. . .

Ở đây có lẽ vì không có quán nhậu vỉa hè và ồn ào như Việt Nam nên đàn ông họ đi làm là về thẳng nhà, không la cà đàn đúm.  Kỳ nghỉ thì chúng tôi đi du lịch hoặc đi thăm bố mẹ.  Nói chung đa số đàn ông ở đây họ rất coi trọng gia đình, và rất yêu vợ.  Những việc nặng như “bế con” họ đều dành hết, phụ nữ không phải mang vác gì cả.

Đó là đôi nét về cuộc sống của tôi.  Cuộc sống mà tôi từng ao ước, tôi không cần chồng tôi là tỉ phú hay đại gia.  Chỉ cần anh yêu tôi như cách tôi yêu anh.  Như vậy là mãn nguyện lắm rồi.  Vì cuộc sống này khá ngắn ngủi,  một ngày được yêu thương cũng giống như cả đời được yêu thương.

Qua đây tôi mong các bạn gái hãy tự tin mà sống, sống vui , sống khoẻ, sống có ích các bạn ạ.