Tag Archive | viet kieu o my

Những thứ cần chuẫn bị khi đến mỹ

Có rất nhiều thành viên từ trang web hẹn hò trực tuyến của chúng tôi, VietDating.us, hỏi tôi những câu hỏi về những điều cần làm trước khi đến Hoa Kỳ (USA). Vì vậy, tôi viết bài này để liệt kê một số những điều quan trọng bạn nên làm trước khi đến vùng đất cơ hội này.

Tim ban bon phuong

Tim ban bon phuong

Học tiếng Anh là điều quan trọng nhất khi đến Mỹ. Vì vậy, nghiên cứu làm thế nào để đọc, lắng nghe và viết tiếng Anh trong quốc gia của bạn trước khi bạn đến đây. Ở Mỹ, có một số trường học mà bạn có thể đi học tiếng Anh, nhưng tốt hơn khi bạn có biết cơ bản tiếng Anh trước khi bạn đến đây. Ngoài ra, bạn có thể phải đi làm vào ban ngày, do đó bạn sẽ không có đủ thời gian để học tiếng Anh đầy đủ.

Bạn nên đi khám bệnh ở Vietnam. Khi bạn đến với nước Mỹ, bạn phải chắc chắn rằng bạn có sức khỏe tốt để bạn có thể làm việc và kiếm tiền trong vùng đất của giấc mơ. Thật là khủng khiếp nếu bạn có để đối phó với bất kỳ vấn đề y tế ở đất nước này. Chi phí nằm viện rất cao ở Mỹ. Một cuộc hẹn để gặp bác sĩ ở đây thì không đơn giản như bạn làm trong quốc gia của bạn. Đôi khi, bạn có hẹn bác sĩ đi khám bệnh trước một tuần hoặc một tháng.

Bạn nên đi khám nha khoa tỗng quát ở Viet Nam. Nếu bạn bị xâu răng hay cần phải trám răng, thì bạn làm điều đó ở nước bạn. Đừng chờ đợi cho đến khi bạn đến với nước Mỹ. Chi phí chăm sóc nha khoa rất đắt tiền ở Mỹ.

Nhận được một giấy phép lái xe để lái xe ở Mỹ là 1 chuyện phải làm. Sẻ tốt hơn nếu bạn biết lái xe bốn bánh tại quốc gia của bạn trước khi đến Mỹ. Ở đất nước này, bạn sẻ phải học để lấy bằng luật láy xe trước khi được học láy xe. Vì vậy, nó cần có thời gian.

Sẻ phụ thuộc vào nơi bạn ở lại tại Mỹ. Một số tiểu bang Hoa Kỳ rất lạnh trong khi một số nơi thì nóng. Nếu bạn đang di chuyển đến sống trong một nơi lạnh, hãy chắc chắn bạn có quần áo ấm như áo len, áo jacket, v.v. Bạn nên thu thập càng nhiều thông tin như bạn có thể về nơi bạn sẽ sống ở nước này.

Bạn cần phải tìm hiểu làm thế nào để nấu ăn. Hầu hết người dân ở đây biết nấu ăn những món cơ bãn. Cuộc sống người dân ở mỷ bận rộn vì vậy hầu hết mọi người đi làm việc, đi học, v.v. Sẻ không có ai phục vụ cho ai đâu. Bạn nên biết làm thế nào để nấu ăn một số thức ăn cơ bản. Nếu vợ của bạn thường nấu các bữa ăn hàng ngày, thì bạn có thể phải nấu ăn cho cô ấy trong nước này (mĩm cười!). Vì vậy, học cách nấu những món cơ bản, nó sẽ giúp bạn.

Bạn phải đỗi tiền để sử dụng ở đất nước này. Hãy chắc chắn rằng bạn có một số tiền xu trong túi của bạn để sử dụng cho điện thoại, xe buýt, và v.v. Như bạn đã biết, không có chợ nào ở Mỹ chấp nhận tiền quốc tế.

Hộ chiếu của bạn là tài liệu quan trọng nhất, do đó bạn cần phải giữ nó một cách an toàn. Sẻ tốt hơn nếu bạn có một hoặc hai tài liệu với ảnh của bạn, nó sẽ giúp chứng minh nhận dạng của bạn.

Cuộc Sống Của Người Việt Kiều Ỡ Mỹ Bắt Đầu Thế Nào

Gã Việt Kiều Làm Nail Hại Đời Em Gái Họ Tôi

Gã Việt Kiều Làm Nail Hại Đời Em Gái Họ Tôi

(Bài này được trích trong WordPress)

Em Gái Họ Tôi

Cũng nhờ may mắn, cuộc sống của tôi suôn sẻ. Nhờ người bạn học hồi phổ thông theo gia đình qua Mỹ diện HO, nên tôi cũng hiểu phần nào cuộc sống nơi xứ người qua tâm sự của nó qua những dòng thư.

Nó thiếu bạn cho nên nó làm mai tôi với một người ở gần nó. Mọi chuyện êm đẹp và dễ dàng nên chỉ 18 tháng sau tôi làm vợ người ta. Bạn bè biết nhau lâu ở gần nhau làm cho nó và tôi thân nhau.

Do lời khuyên của nó, tôi chuẩn bị kỹ ở VN như học Anh Văn, học vi tính, học lái xe, học may, học làm móng tay chân.

Sau khi đến Mỹ, mấy tháng sau, cùng trợ giúp của gia đình chồng, tôi mướn được chỗ để mở tiệm sửa áo quần nho nhỏ gần nhà. Công việc cũng thuận tiện và có đồng vào đồng ra cũng vui vui tuy rằng chẳng có thể giàu lên được vì mình bỏ công ra chứ không buôn bán.

Trong lúc đó, đứa em gái họ chỉ 19 tuổi thì ganh tỵ vớt tôi và muốn được qua Mỹ như tôi. Do tuổi còn quá trẻ và thiếu may mắn nên gặp gã Việt Kiều nổ. Bằng vài sự kiểm tra nhỏ tôi biết được gã này thất nghiệp, chỉ làm nail, không ổn định cho dù có xa 2000 dặm. Tôi khuyên nó đừng ghanh tỵ và đừng quen tiếp tục.

Nó cứ tin và quen vì gã kia nổ là đang học năm cuối nghành “công chánh” và sẽ đi làm cho nhà nước rất ổn định. Gã không thể nói nghành bằng tiếng Anh và trường tên gì. Con nhỏ em gái họ thì mơ hồ. Nhưng thôi, nó không nghe lời tôi thì nói nhiều cách mấy cũng vậy. Nói nhiều thì bị cho rằng tôi ganh tỵ.

Do làm nail, gã có nhiều tiền mặt, chẳng thể để dành trong ngân hàng, không dám trữ trong nhà sợ cướp, nên có được một số tiền về VN tiêu xài trong mấy tháng rồi qua làm lại. Nhỏ em nó tưởng ngon lành. Vội đi chơi xa với gã đó và đời con gái trẻ không còn nữa.

Gã chơi nó chán thì bỏ. Gã lại cặp con nhỏ gà mờ hám bề ngoài khác.

Nhỏ em họ nó bề ngoài chãnh nhưng bê trong đầy vết thương lòng. Tôi khuyên nhủ nó ráng thu mình ở nhà đừng có chán chường đi chơi và ăn mặc hở hang chụp hình khoe này khoe kia. Còn nhiều cơ hội phía trước. Đầu tiên phải học thật nhiều. Có nhiều kiến thức (cho dù chẳng học đại học) thì vẫn có cơ hội đời và việc làm hơn.

Từ từ nó nghe lời tôi đi học nhiều thứ để hòng có việc làm. Còn nhỏ ở nhà ăn bám ba mẹ thì đi lấy chồng cũng vậy. Đi học là tìm cơ hội.

Bên chồng tôi có một anh tuổi 31. Do không có điều kiện đi học nên đi làm công nhân và làm thêm cuối tuần. Tuy nhiên anh ta cũng rất cầu tiến, học hỏi nhiều thứ để cuộc sống nhiều thú vị. Duyên số không may mắn, quen nhiều cô nhưng chẳng thành với ai nên chán nản và chỉ chăm chú làm ra tiền và đi du lịch thám hiểm nhiều nơi.

Tôi giới thiệu anh ta với nó.

Thời nó thì hiện đại, đâu như thời của tôi chỉ e-mail và chat (ít khi điện thoại vì đắt đỏ). Thời của nó có iPhone và 3G cho nên nó và anh kia hay cầm iPhone nhìn mặt nhau qua camera rất sống động và khá gần gũi.

Nó nghe lời tôi, không đòi hỏi bất cứ cái gì từ anh kia. Gia đình nó không có khổ cho nên quen nhau cứ xem anh kia là trung bình khá chứ không phải Việt Kiều 20 năm về trước.

Tính thu nhập ra tiền VN của anh kia chỉ khoảng 30 triệu mỗi tháng sau khi trừ thuế và chi phí. Ngoài ra còn phải trả xăng, xe, nhà, thuế đất,…. cho nên còn lại cho dành dụm không bao nhiêu.

Nó bắt chước y như tôi: học thật nhiều Anh Văn, học thêm đủ thứ chuyện miễn là thích. Chịu khó đi làm thêm cho dù chỉ là chân chạy bàn trong nhà hàng lịch sự (đàn ông không đến có thể tán gái).

Anh kia ráng dồn phép xin về VN được 11 ngày. Đó là thời gian quý giá với nó vì nó cũng 22 tuổi, tuy con trẻ nhưng đã “qua tay” gã Việt Kiều làm nail kia. Nó giờ mới hiểu Việt Kiều có khả năng cưới vợ VN đem qua được là hiếm có.

Gã Việt Kiều làm nail kia khó đem vợ qua được nếu cưới vợ vì trên giấy tờ không có thu nhập mà là vô công rỗi nghề. Cho dù có làm nail nhưng lấy tiền mặt không khai thuế thì xem như không có giấy tờ về thu nhập. Không có thu nhập thì không bão lãnh được bất cứ ai. Nếu muốn bảo lãnh thì phải xin nhờ người khác chịu trách nhiệm tài chánh cho việc bảo lãnh. Thời giờ ai cũng khó khăn về kinh tế nên ít ai dám đứng ra chịu trách nhiệm tài chánh cho việc bảo lãnh.

Muốn bảo lãnh được vợ, đàn ông Việt Kiều phải có thu nhập tốt, ít ra thu nhập cũng khoảng 2000/tháng trước khi bị trừ thuế. Ngoài ra còn dành dụm cho việc về VN. Khi vợ qua đây phải có tiền cho việc làm giấy tờ, cuộc sống, và hội nhập.

Có gia đình kia, là một gia đình ở làng chài ven biển đi vượt biên. Họ thất học ở VN thì qua đây họ chỉ là lao động bình thường. Đừng phê phán họ hoặc khinh miệt họ chỉ vì họ thất học. Dĩ nhiên thất học thì không thể nào làm Việt Kiều “đúng nghĩa” theo các cô ở VN đặt ra.

Do nghèo và muốn thân thiết bên VN vì ở đây khó mà làm quen các cô vì “gái ít trai nhiều”. Cho nên anh em giúp nhau bão lãnh vợ từng người một qua. Cứ 2 người này đứng tên chung chịu trách nhiệm tài chánh cho người kia cho nên trên giấy tờ đủ thu nhập bảo lãnh. Và ba anh em đều cưới vợ cùng làng (đã từng quen biết) ở VN.

3 cô vợ này ráng đi làm cùng nhau đứng tên chung chịu trách nhiệm tài chánh bảo lãnh từ từ cả nhà riêng của từng 3 người. Họ nghèo nhưng đoàn kết nên chỉ 10 năm họ có một đại gia đình và thân thiết đem từ VN qua đến 24 người. Trong số đó có 4 thanh niên. 4 người này cũng về làng chài cưới vợ đem qua 4 cô. Và tương lai 4 cô này sẽ đem qua nhiều người thân ruột thịt.

Họ biết đoàn kết và nhường nhịn nên hùn tiền nào mở được siêu thị mini và vài nhà hàng. Người nhà và bà con làm với nhau nên từ từ khá lên bằng đồng tiền có trả thuế. Cứ thế “công cuộc cưới vợ ở làng tại VN” và “bão lãnh người thân ruột thịt” cứ tiếp diễn không ngừng.

Tôi sẽ giống họ, lúc đầu bão lãnh ba mẹ, ba mẹ bão lãnh anh em, anh em có người về VN cưới người yêu,… cứ thế bão lãnh nhiều người qua. Em họ tôi cũng sẽ làm thế. Nếu anh em hay bà con biết dẹp bớt ganh tỵ, tị hiềm, mâu thuẫn,… cùng nhau gắn bó sẽ làm được những chuyện lớn. Tuy không có ai xuất chúng để nhanh làm triệu phú nhưng một tập thể người đồng lòng thì tiền triệu làm nên chia ra thì ai cũng khá khá.

Đứa em gái họ hiểu vấn đề. Nếu nó qua đây thì tôi và nó sẽ sát cánh bên vai với nhau để gầy dựng lên cơ nghiệp khá hơn và sẽ có người thân bên chồng bên vợ và các bên khác cùng chung sức thì cái siêu thị mini là chuyện dễ làm để có được cơ nghiệp.

Do đó các bạn nữ ở VN đừng cố phá hoại cơ sở của chồng bằng cách vòi vĩnh ăn tiêu cho “đáng làm vợ Việt Kiều” ở VN. Hãy để dành sức lực ăn chơi đàn đúm với đám bạn khiêu khích kia mà học hành và chuẩn bị trước khi đến Mỹ.

Bây giờ tôi chỉ mong sao cho em họ tôi được duyên thành với anh kia để nó qua đây cho đỡ mặt cảm bị “bóc chanh bỏ vỏ” bởi tay Việt Kiều làm nail rỗi nghề và nổ kia.