Archive | July 2013

Người con gái da đen có tấm lòng vàng

Kính chuyển một câu chuyện thật, rất cảm động “Người Con Lai và Chiếc Vỏ Ốc” được Hoàng Thanh viết lại.  Tác giả tên thật là Võ Ngọc Thanh, một dược sĩ thuộc lớp tuổi 30, cư dân Westminster, Orange County, đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2010 với bài viết về Lễ Tạ Ơn mang tựa đề “Chỉ với một nụ cười…” 

Sau đây là bài viết mới của Hoàng Thanh, với lời đề tặng nhân vật có thật của câu chuyện “Thân tặng chị Amy – người con gái da đen có tấm lòng vàng.”


Người Con Lai và Chiếc Vỏ Ốc


Bước vào tiệm food to go, tôi thoáng thấy một phụ nữ da đen – mà tôi nghĩ ngay là người Mỹ đen hay Phi châu, đứng trước quầy thức ăn dường như đang lựa chọn. Như thường lệ, tôi đứng đợi tới phiên mình. Bỗng dưng nghe cô ta nói rất rõ ràng bằng tiếng Việt “Bán cho tui một phần cơm chiên nhỏ”, làm tôi ngạc nhiên quay lại nhìn, vì không ngờ cô ta nói tiếng Việt rành thế. Da cô này rất đen, đúng điệu là dân lai Mỹ đen chính hiệu. Khi tôi ra bàn ngồi ăn, cô gái bước đến rụt rè chỉ vào chiếc ghế bên cạnh tôi và hỏi “Tui ngồi đây được không?” Tôi gật đầu.

Trời Cali vào đông lành lạnh, ngồi gắp từng đũa mì Nam vang nóng mà nghe ấm cả lòng. Đang múc muỗng nước lèo thì chị da đen lên tiếng “Trời lạnh quá, ăn cái này ngon lắm mà không chắc bụng”. Tôi quay sang nhìn thì bắt gặp cô đen vừa đưa tay chỉ chỉ vào tô mì tôi đang ăn, vừa nói với ánh mắt có vẻ thèm thuồng. Chị đen nói với cái giọng chân chất rất nhà quê “Cơm chiên nó hổng ngon bằng nhưng nó chắc cái bụng, tui mới khiêng đồ nặng nổi”. Thấy ái ngại, tôi nói ngay “Chị ăn không, tôi kêu tặng chị một tô”. Chị đen lắc đầu “Giờ ăn hổng kịp đâu, trễ xe bus là cả tiếng nữa mới có chuyến sau”. Tôi hỏi “Chị làm gì mà phải khiêng nặng?”. Chị đáp “Tui lau chùi cầu tiêu, lau sàn nhà, chùi rửa hết tất cả phòng, sắp xếp đồ đạc lại ngay ngắn, khiêng bàn ghế, nhiều bàn ghế nặng lắm, cái gì tui cũng làm hết đó, để mười giờ người ta vô thì mọi thứ phải sạch sẽ đâu vô đó”. Rồi chị tiếp “Tui ở xa, nên 7 giờ phải dậy rồi, đi xe bus tới đây thì phải đổi xe bus khác mới tới. Nhưng đói quá nên tui phải xuống mua đồ ăn cho no bụng cái đã rồi mới lấy bus đi tiếp đến chỗ làm”. Tôi cứ nghĩ chắc chị đen này đi làm thêm overtime ngày cuối tuần, nên tôi nói “Chị làm thêm cuối tuần vậy, họ trả chị khá không?” Chị nói ngay “Tôi đâu có lãnh lương, làm cho nhà thờ mà, cái này là tui tự nguyện làm, tui làm là cho Chúa, mà tui làm nhiều năm nay rồi…”.

Vừa thấy tội nghiệp cho chị đen, tôi vừa thầm khâm phục chị đã có can đảm mà đứng chờ hai chuyến bus từ 7 giờ sáng, ngày chủ nhật – là lúc mà ai nấy đều đang ngon giấc với khí trời rất lạnh ở bên ngoài. Chị không những đã làm được điều phi thường đó, không có lương, một cách vui vẻ, mà lại từ nhiều năm qua…

Bỗng dưng tôi muốn làm quen “Chị tên gì? Mà tại sao chị lại tự nguyện làm công việc này từ bao lâu nay, nhà thờ không có người nào phụ chị sao?”. Thấy có người quan tâm, chị đen có vẻ xúc động, nỗi xúc động mà tôi linh cảm như của một con người thường bị hất hủi bỏ rơi. Chị nói nhỏ lại “Tui tên Amy, là tên Mỹ đó, còn tên Việt nam, tui không thích nó…”. Chị có tên Việt nam? “Ừa, mà tui ghét nó lắm…”. Tôi ngạc nhiên “Tại sao chị lại ghét tên mình?” Chị đen im lặng, và rồi chị kể, bằng cái giọng quê mùa một mạc ….

… ” Khi Má sinh ra tui thì mọi người ai cũng đã ghét tui rồi. Chỉ vì tui ra đời dưới ngôi sao xấu, bởi vì cái màu da đen đúa không sao che dấu được của tui. Tui đâu có quyền được chọn màu da gì để sinh ra, cả Má tui cũng không chọn được cho tui. Nhà tui nghèo lắm, ở ven bờ một con sông. Gia đình tui gồm có sáu người: Má và năm chị em, chị Hai, chị Ba, chị Tư , tui, rồi đến em trai Út. Mấy chị và em trai là da vàng, chỉ có tui là đen thui thôi. Nhà tui nghèo mạt rệp, cả căn nhà dột nát không có cả cái bàn hay cái giường, cái ghế. Một mình Má đi mò ốc cả ngày để bán lấy tiền mua đồ ăn cho sáu miệng ăn. Mới ba, bốn tuổi là tụi con nít đã ghét tui. Tui tên Tí, họ Mai là họ của Má, vì Ba bỏ Má từ khi Má mới có bầu tui. Tụi con nít cả đám cứ đi theo sau tui hát nhạo là “Cút về Mỹ đi con Tí đen”. Có đứa còn lấy que tre vít cứt chim, cứt gà rồi kêu cả bọn xúm lại đè tôi xuống, trét vô miệng tui, tới khi nào tui lạy, tui khóc thì tụi nó mới tha. Năm sáu tuổi, Má cho tui với mấy chị đi học trường làng, nhưng tụi học trò khinh ghét tui lắm. Có lần tụi nó hè hội đồng tống một đống cứt gà vô miệng, tui không chống cự được nên nuốt vô cổ họng, nghe thúi ình và chua loét. Tui oẹ ra, tụi nó bóc nhét vô lại. Tui vùng vẫy, la hét. Thấy tui khóc dữ quá, mấy chị và em trai xúm lại binh, thì tụi nó đánh mấy chị, vừa đánh tụi nó vừa chửi ” Đồ Mỹ đen không cha cút về nước đen mà sống “. Lần đó tui chạy về khóc với Má sưng cả mắt. Má cứ im lặng và rồi bà cho tui nghỉ học luôn. Nhiều lúc tui thèm được đi học, thèm được chơi chung, bất cứ trò chơi nào với chúng bạn, vậy mà đứa nào cũng chê là tui đen, tui dơ, tui thúi… hổng ai thèm chơi.

Tui tủi thân lắm nên hỏi Má. Má bảo là “Ba bỏ Má từ lúc tui chưa sinh ra nữa”. Tôi ức lắm, hỏi lại “Thế Ba tên gì? Sao Má không đi tìm?”. Má im lặng, rồi Má khóc. Tui thương Má quá, và tui ghét Ba lắm. Tui thề sẽ có một ngày tui tìm gặp Ba và hỏi Ba cho ra lẽ…”. Im lặng. Chị đen tiếp “Tại Ba mà giờ này tui vẫn chưa biết đọc, biết viết. Người ta nói là tui mù chữ. Mắt tui sáng mà, tui thấy đường, nhìn tờ báo thì tui chỉ thấy hình, chớ không biết đọc”…

Rồi từ đó tui thui thủi chơi một mình. Nhà nghèo quá làm gì có tiền mua đồ chơi, nên tui cứ quanh quẩn bên bờ biển mà lượm mấy cái vỏ ốc, hốt cát bỏ vô đó, rồi đổ đi, rồi lại hốt vào. Hễ có lượm được cái vỏ ốc nào đẹp đẹp, tui để dành vô cái thùng giấy, lâu ngày có nhiều, tui đem ra ngắm một mình , thích lắm. Tui nhớ lần nọ tui đem ra khoe con bạn, nó lại kêu mấy đứa khác tới coi. Tui khoái lắm, trong bụng chắc mẫm thế nào bọn nó cũng khen cho coi. Ai dè, tự dưng thằng Tọc giựt mạnh một cái làm rách thùng giấy, rồi nó quăng tung tóe hết cả chục cái vỏ ốc của tui ra biển. Tui hoảng hốt giơ hai tay chụp lại nhưng không kịp, thế là mất hết đống vỏ ốc ” gia tài ” mà tui gom góp gần cả năm trời. Tui đứng đó khóc ròng, cúi xuống nhìn thì chỉ còn sót lại trên cát một cái vỏ ốc to bằng nửa bàn tay, một bên màu đen còn nửa bên kia màu trắng. Tui lật đật lượm lên, dấu vào túi áo. Đám trẻ xúm quanh la to “Cút về Mỹ mà lượm vỏ ốc. Ở đây không có thứ gì cho mầy đâu, đồ da đen”. Tui tủi thân quá chạy về nhà khóc với Má. Lần đó Má cũng khóc. Hôm đó Má nói “Làm cái vỏ ốc mà còn sướng hơn Má con mình, bởi nó không biết buồn, không biết khóc, nó tự do khi thì nằm trên cát, lúc lại nhập vào biển cả bao la. Còn Má con mình, suốt đời chỉ sống nhục mãi ở đây thôi”. Tui quý cái vỏ ốc trắng đen này lắm, cứ lâu lâu đem ra nhìn. Phần nửa màu đen, sao mà đen thủi đen thui giống da của tui, còn bên kia màu trắng lại óng ánh như có pha lê. Nhớ có lần Má tui dạy “Con người ta giống cái vỏ ốc này vậy, có đen có trắng, có tốt có xấu. Da con dù có đen như bên này, nhưng con phải sống tốt, sao cho cuộc đời mình có ý nghĩa mà óng ánh như nửa bên kia”…

Một hôm bỗng dưng Má nói “Tí đen ơi, đúng là Trời thương Má con mình, mình sắp hết khổ rồi…”. Thì ra là chính phủ nước của Ba tui (chính phủ Mỹ) cho nhà tui đi theo diện con đen (con lai). Má và tui mừng hơn bắt được vàng. Lúc vô phỏng vấn, tui run quá nên cứ khóc, mà tay chân thì lạnh ngắt. Tui cứ sợ ông Bill – tên ông hỏi chuyện Má tui, mà thấy tui đen, tui xấu, tui hôi, tui dơ… ổng không cho đi thì tui phải ở đây suốt đời tui khổ lắm. Má tui cũng khóc, năn nỉ cô thông dịch xin ông Bill cho đi Mỹ. Lúc đó tui nghe ai cũng nói ở Mỹ sướng lắm, con nít được đi học, dù mình đen cũng không ai đánh mình, không ai nhét cứt vô miệng mình… Khi đó chị Hai và chị Ba có chồng rồi, còn chị Tư và em trai thì chưa. Má định nếu được đi Mỹ rồi thì Má sẽ nhờ người làm đơn xin chính phủ cho chị Tư và em tui đi sau. Đêm trước hôm phỏng vấn, Má lo quá không ngủ được, mấy mẹ con cứ ngồi ôm nhau khóc cả đêm. Với gia đình tui, thì nước Mỹ là thiên đàng, chỉ tới Mỹ thì chúng tui mới hết khổ. Khi ông Bill biết rằng chị Tư và em trai còn độc thân, ông nói “Chiến tranh đã làm cho Bà và các con cực khổ, nên nay vì nhân đạo, chúng tôi cho Bà, cô con gái lai và cả hai người con độc thân cùng đi để qua Mỹ đùm bọc nhau mà sống”. Cả nhà tui khóc, vì mừng quá, đến nỗi quên cả nói lời cám ơn ông Bill…

Đặt chân đến “thiên đàng” Virginia, bốn Má con tui không biết một chữ tiếng Anh, nói không được câu nào, mà đọc cũng rặn không ra, còn viết thì một chữ bẻ đôi cũng không biết. Một người quen cùng làng ngày xưa nhận ra Má nên giúp tìm dùm cho chúng tôi thuê một căn appartment nhỏ xíu một phòng ngủ để cả nhà ở chung.

Khu thuong mai EDEN

Khu thuong mai EDEN

Cả nhà tui đi làm đủ thứ nghề nặng nhọc đễ đắp đỗi qua ngày. Tui còn nhớ lần thi vô quốc tịch, tui lo quá chừng, cứ học thuộc lòng những câu hỏi như con vẹt, vì tui có đọc và hiểu được chữ nào đâu. Có một chị người Việt đọc cho tui nghe các câu hỏi rồi biểu tui học cho thuộc, hễ người ta hỏi câu nào thì trả lời y như đã thuộc. Vậy mà may mắn ghê, tui đậu. Khi họ hỏi tui muốn có tên Mỹ không, hay vẫn muốn giữ cái tên Việt nam là Tí Mai, thì tui khóc. Không biết nói tiếng, tui nhờ cô thông dịch nói dùm với ổng là “Tui ghét lắm cái tên Tí đen, vì nó đen như màu da tui, đen như tuổi thơ nghèo hèn của tui”. Ông Mỹ trắng hỏi tui muốn tên gì. Lúc đó tui chỉ nhớ đến đứa cháu họ xa, đi lính cho quân đội Mỹ. Có một lần về thăm Má con tui ở Virginia, nó nói lý do nó đi lính là vì nó muốn đền ơn chính phủ. Tui nhớ mang máng nó có nói quân đội Mỹ gọi là… “AMI”… gì đó thì phải. Thiệt tình khi đó tui không biết chữ “AMI” viết làm sao nữa, nên tui nói đại với cô thông dịch là “Tui muốn cám ơn chính phủ Mỹ, cám ơn ông Bill đã thương mà cho Má con tui đi, nên tui muốn có tên Mỹ là AMI, có nghĩa là quân đội”. Tui còn nhớ khi nghe tui nói vậy thì cô này cười, dễ thương lắm, và cô viết tên tôi lên tờ giấy đưa cho ông Mỹ. Thế là passport của tui có cái tên Amy Mai từ đó. Mãi sau này tui mới biết là cô đã quên chữ e rờ (R), vì quân đội viết là “army”, nhưng sao có người lại nói với tui là cô ta cố tình quên…?

Sau đó vài năm thì phát hiện ra là Má tui bị có nước trong phổi. Bác sĩ sau khi hỏi cặn kẽ thì giải thích rằng “Do Má ngâm nước lạnh hằng mấy chục năm liền khi đi mò ốc, nên giờ phổi Má yếu lắm”. Mấy chị em sợ quá, đứa nào cũng đi làm quần quật mà không sao đủ tiền mua thuốc cho Má. May mà Trời thương, nên lại có người hàng xóm ngày xưa biết chuyện, bảo chị em tui qua Cali ở đi thì khí hậu ấm sẽ tốt hơn cho sức khỏe của Má. Nhưng tiền đâu mà mua vé máy bay? Cô Anh bảo “Khi xưa lúc chồng cô mới chết, cô một mình với con nhỏ, sức khỏe yếu nên không sao ngâm nước nổi, nhờ Má cho cô bữa bịch ốc, khi mấy con tôm mà sống qua ngày, nên cô muốn đền ơn Má bằng cách mua bốn vé máy bay cho chúng tôi qua Cali, cô cũng đã thuê sẵn một appartment nhỏ (cô Anh đã trả trước một tháng tiền nhà) cho Má con tui.

Thế là cả nhà kéo nhau qua Cali. Cả tháng trời không ai xin được việc làm. Khi chỉ còn vài ngày là hết tháng, tụi tui lo lắm vì tiền đâu để trả cho tháng tới? Gọi phone cho cô Anh thì cô và gia đình đi đâu rồi nên không sao liên lạc được. Một buổi tối trước ngày Giáng sinh, mấy Má con đứng đón bus về nhà. Trời lại lạnh , bụng ai cũng đói, nên không còn sức để mà đi, cứ đứng mà run. Chúng tôi thấy nhiều người đi vào một nhà thờ nhỏ. Vì lạnh quá, nên chúng tôi cũng đi vô đại định tìm một chỗ trú cho ấm chút rồi sẽ về. Đó là buổi tối đánh dấu một bước ngoặc lớn trong cuộc đời chúng tui. Trên kia, mục sư Bảo đang giảng về tình yêu của Chúa. Ông nói “Chúa luôn dang rộng vòng tay yêu thương cho mọi người”. Có lẽ lúc ấy, vì quá buồn, mỏi mệt và tủi thân, nên bốn Má con đứng khóc ròng. Một người đàn bà bước lại hỏi thăm ( sau này tui mới được biết làvợ mục sư Bảo). Má con tui thật lòng kể hết. Vợ chồng mục sư cùng một vài cô chú ở nhà thờ thấy tội nghiệp nên chở dùm mấy Má con về nhà, rồi hôm sau người ta đem đồ đến cho, bàn ghế, quần áo, tiền bạc, thức ăn. Rồi đích thân vợ chồng mục sư giúp điền đơn dùm Má con tui để xin tiền bệnh, tiền trợ cấp. Cũng chính nhờ sự động viên, nâng đỡ cả về vật chất lẫn tinh thần mà má con tui mới sống nổi qua ngày…

Và từ đó chúng tui đi nhà thờ mỗi chủ nhật. Cám ơn Chúa. Cầu nguyện cho Má mau hết bệnh. Cầu nguyện cho mấy chị em có công ăn việc làm. Các cô chú trong nhà thờ đối xử rất tốt với tui, không ai nhìn màu da tui mà khinh khi hết. Tui vui lắm khi mọi người cứ kêu “Amy, đến phụ cô làm cái này đi!”, “Amy, ăn chút gì cho có sức rồi hẵng làm chứ cháu ..”. Và tui biết là ở nơi nào có Chúa, thì tui có tình thương…

Mang ơn vợ chồng mục sư Bảo và các cô chú trong nhà thờ, nên mấy chị em tui tình nguyện làm bất cứ việc gì nhà thờ cần. Tiền thì không có, nên chúng tui đóng góp bằng công sức và thời gian. Tui không bao giờ buồn vì công việc mình làm hết. Mà cầu tiêu ở Mỹ sạch sẽ lắm kìa, không có dơ, không có thúi như mấy đống cứt gà mà hồi nhỏ tui phải nuốt đâu. Tui vui lắm, dù công việc có cực nhọc cách mấy, vì tui biết mình làm là đền đáp công ơn Chúa…

Và rồi một ngày Chúa gọi Má tôi về với Ngài. Bà chết khi trong túi mấy chị em cộng lại hết vẫn chưa được một đồng. Lúc còn sống, Má cứ ước có tiền về Việt nam thăm chị Hai, chị Ba và các cháu. Vậy mà mơ ước chưa thành, Má đã ra đi. Tui còn nhớ lúc biết mình sẽ không qua khỏi, Má nói với các chị em tui “Ngày xưa Má cứ ước ao cả nhà mình qua đến được thiên đàng, nhưng nếu như Má có mất thì mấy con ráng lo cho Má về Việt nam mà chôn cất, dù gì nằm bên bờ sông ngày xưa với mấy con ốc, Má vẫn thấy ấm lòng hơn…”. Cả nhà ai cũng đều biết ước nguyện cuối cùng của Má là được chôn nơi miền quê cha đất tổ, mà đào đâu ra tiền để chở xác Má về Việt nam? Tụi tui chỉ biết khóc, vì không mua nổi một quan tài cho Má. Vợ chồng mục sư Bảo biết rõ ước nguyện của Má, nên tối nào mục sư cũng lên đài kêu gọi mọi người giúp một tay. Đêm nào mấy chị em cũng ngồi trên đài với mục sư Bảo và tụi tui cứ khóc, thương Má, mang ơn vợ chồng mục sư và tất cả những người hảo tâm. Nhiều người mang tiền đến tận nhà giúp. Cuối cùng quyên góp được 16 ngàn đồng – cả một gia tài mà mấy chị em tui không bao giờ dám mơ tới. Phải, 16 ngàn đồng – con số này suốt đời tui không thể nào quên. Đó là công ơn của hằng trăm người, mà nhiều nhất là vợ chồng mục sư Bảo và bác sĩ Nguyễn Hùng. Anh Tuấn ở nhà quàn biết hoàn cảnh nhà tui, nên anh bớt cho hai ngàn tiền chi phí chuyên chở xác Má về Việt nam. Em trai tui được mua vé đi cùng về Việt nam với Má. Rồi số tiền còn lại thì mục sư đưa cho em tui về mua đất và lo chôn cất Má. Thế là cuối cùng Má cũng được về yên nghĩ vĩnh viễn bên vùng ven biển ngày nào với những con ốc nhỏ ngày xưa. Tạ ơn Chúa. Tạ ơn những tấm lòng…

Hôm đưa em trai ra phi trường, tui đưa nó gói giấy trong đó có cái vỏ ốc trắng đen. Tui dặn nó nhớ thảy xuống huyệt khi chôn Má. Nó không chịu, hỏi lại là ” Chị quý nó lắm mà ? “. Tui gật đầu. Nhưng tui biết Má thích biển, và đặc biệt là cái vỏ ốc này, Má cũng quý nó như tui. Lời Má dạy con ghi nhớ, con không tiền, không có gì tặng Má. Thôi con gửi Má cái vỏ ốc này, Má mang theo mà về với Chúa. Mong Má nói với Ngài rằng ” Con Tí đen vẫn luôn cố gắng sống tốt, sao cho cuộc đời đẹp và có ý nghĩa nhưng nửa trắng óng ánh bên kia của vỏ ốc…

Chị Amy ngừng kể. Tôi im lặng, vì tôi biết có nói gì cũng sẽ là rất thừa thãi vào giây phút này. Bất chợt chị nói ” Tui không biết tên Ba, phải chi tui được gặp lại ông Bill năm nào phỏng vấn, có thể tui nhờ ổng tìm ra Ba tui… ”

– Chị mong gặp lại Ba chị à? Chị không giận Ba sao ?

– Ngày xưa tui ghét Ba lắm. Nhưng Chúa dạy rằng “Mình phải biết tha thứ và yêu thương. Tui chỉ mong gặp Ba, để nhìn ông và kêu một tiếng “BA” một lần trong đời”. Ngừng một chút, chị tiếp “Và tui sẽ nói rằng “Ba đã làm Má khổ và con buồn. Vậy thôi…”

Gió ngoài trời lành lạnh, báo hiệu một mùa Giáng sinh nữa lại sắp đến. Tôi hỏi “Năm nay Giáng sinh, chị sẽ làm gì?”. Chị Amy buồn buồn đáp “Tui đến nhà thờ dọn nhà cầu, khiêng bàn ghế, lau chùi các phòng, dự Thánh lễ rồi về nhà… nhớ Má. Má mới mất năm ngoái thôi, nên tui nhớ bả lắm, nhớ cả cái vỏ ốc trắng đen ngày xưa…”. Chị lại tiếp “Năm nào tui cũng đâu có tiền mà mua gì dâng tặng nhà thờ, hay tặng vợ chồng mục sư – người mà gia đình tui mang ơn cả đời, nên tui chỉ biết cầu nguyện cho mọi người. Nhiều lúc tui buồn lắm, vì không năm nào có tiền mua món quà gì dâng Chúa…”

– Những gì chị làm, chắc chắn là Ngài sẽ biết mà. Tôi tin chắc là thời gian, công sức và tấm lòng của chị, sẽ là một trong những món quà mà Ngài ưng ý nhất…

Chị Amy chỉ cười, không nói. Tự dưng chị hỏi “Khi nào cuộc đời tui đăng lên báo, chị cho tui xin ba tờ được không?”

– Được chứ. Tôi đáp ngay.

– Tui sẽ mang biếu vợ chồng mục sư Bảo một tờ, bác sĩ Nguyễn Hùng một tờ, còn một tờ tui sẽ nhờ ai đó đọc cho tui nghe, tại tui không biết chữ, rồi thì tui sẽ giữ nó mãi suốt đời. Phải chi Má còn sống, nghe đọc tờ báo này, chắc Má tui vui lắm…”.

Chị Amy nhờ tôi gửi bài viết này kính tặng vợ chồng Mục sư Nguyễn Xuân Bảo, bác sĩ Nguyễn Hùng cùng tất cả những tấm lòng nơi Thánh đường Sàigòn. Chị nói “Đây là món quà – từ trái tim, chị dâng tặng mọi người nhân mùa lễ Giáng Sinh “.

Trước khi chia tay, tôi hứa sẽ mang tặng chị Amy ba tờ báo, và sẽ đọc cho chị nghe. Chị nói “Cám ơn người đẹp”. Tôi ngượng ngùng “Chị đừng gọi tôi là người đẹp, kỳ lắm”. Amy đáp “Đẹp chứ, bởi vì chị trắng hơn tui..”…

Tôi quay đi. Chạnh cả lòng. Nhìn xuống làn da mình, tôi tự hỏi “Cuộc đời này có được bao người thật sự “trắng da” hơn chị?”

Hoàng Thanh

8 Tuyệt Chiêu Đưa Nàng Lên Đĩnh Nhanh Nhất

Dù người đàn ông có thể kéo dài “cuộc yêu” bao lâu đi nữa nhưng nếu không kích thích đúng cách, nửa kia của anh ta sẽ không thể nào “lên đỉnh”.

Khác với đàn ông, phụ nữ dù đã đến ngưỡng của cực khoái vẫn có khả năng “lên đỉnh” hụt. Sự khác biệt giữa điểm “gần cực khoái” và “cực khoái thực sự” cũng giống như một chiếc máy bay đã vượt qua được Đại Tây Dương xa xôi nhưng lại bị đâm sầm vào vách núi trước khi kịp tiếp đất.

Trong một bài viết của mình, Tiến sĩ Ian Kerner, người sáng lập website www.goodinbed.com, đã đề cập tới 1 khoảng thời gian là 90 giây, gọi là “cửa sổ 90 giây”. Theo ông, đây là khoảng thời gian người phụ nữ chuẩn bị “lên đỉnh”. Một khi đã vào được “cửa sổ cơ hội” này thì dù có biến cố xảy ra (bạn xuất tinh sớm), bạn vẫn có cơ hội “hạ cánh khẩn cấp” để đảm bảo một đợt cực khoái trọn vẹn cho nửa kia của mình.

Cô Dâu Chú Rễ Việt Kiều (Ảnh: DannyPhoto)

Cô Dâu Chú Rễ Việt Kiều (Ảnh: DannyPhoto)

Sau đây là 6 bước để đưa nửa kia của bạn vào “cửa sổ 90 giây”:

1. Bạn cần đảm bảo “cuộc vui” diễn ra trong một không gian khiến nàng cảm thấy thoải mái và thư giãn, như trong phòng ngủ với ánh đèn huyền ảo. Nghiên cứu cho thấy phụ nữ cần thả lỏng cơ thể và thư giãn về đầu óc mới có thể “lên đỉnh”. Bởi vậy, hãy làm tất cả những gì bạn có thể đế khiến nửa kia của mình cảm thấy an toàn và thoải mái.

2. Kích thích mộng tưởng tình dục trong nàng.
Theo nhiều nghiên cứu, đại đa số phụ nữ mộng tưởng trong quá trình quan hệ, bởi mộng tưởng tình dục giúp họ thư thái đầu óc và phân tán với thực tế. Bạn hãy kể cho nàng nghe vài câu chuyện thật nóng bỏng để nàng dần chìm vào mộng tưởng tình dục của mình.

3. Thưởng thức khúc dạo đầu.
Bạn nên coi màn dạo đầu như một hiệp yêu hoàn chỉnh, có đầu, có cuối. Hãy “chăm sóc” cơ thể nàng như đang vẽ nên một bức tranh muôn màu, muôn vẻ: có ôm, hôn, có “yêu” bằng miệng. Phần đông phụ nữ cho biết “yêu” bằng miệng là cách khiến họ “lên đỉnh” nhanh nhất, tuy nhiên, nhiều người đàn ông lại chỉ coi khúc dạo đầu như một món khai vị cho bữa tiệc lớn.

4. Bạn cần học cách nhận biết các dấu hiệu hưng phấn của nàng thể hiện ra bên ngoài, chủ yếu là biểu hiện căng cơ xuyên suốt cơ thể và nhu cầu được thả lỏng. Hãy để mắt tới biểu hiện căng cơ ở bàn tay, bàn chân và khu vực xương chậu của đối tác.

5. Với rất nhiều phụ nữ, quá trình đạt cực khoái đòi hỏi sự tập trung cao độ. Bởi vậy, đừng quá trông đợi những “âm thanh sung sướng” ở nàng, thay vào đó, bạn cần tập trung vào không gian yên tĩnh và tới biểu hiện căng cơ đang diễn ra khắp cơ thể nàng.

6. Nếu như bạn không biết chắc liệu nửa kia của mình đã vào “cửa sổ 90 giây” hay chưa, hãy hỏi cảm giác của nàng và đề nghị nàng cho bạn một dấu hiệu khi chuẩn bị “lên đỉnh”, chẳng hạn như siết chặt tay của bạn. Tuy nhiên, bạn cần lưu ý, trong lúc này, tạo ra càng ít sự phân tán càng tốt.
Khi đã vào được “cửa sổ 90 giây”

7. Tiếp tục những gì bạn đang tiến hành, đừng thay đổi “chiến thuật” gì trong lúc này. Khi người phụ nữ đã tới ngưỡng cực khoái, thay vì thâm nhập vào sâu, bạn cần nhớ rằng cực khoái của phụ nữ đến từ khoái cảm khi âm vật được kích thích. Vì thế, dù bạn đang làm gì, dù dùng tay, miệng, đồ chơi tình dục hay “cậu nhỏ”, hãy tập trung kích thích điểm nóng này.

8. Nếu bạn quyết định chuyển sang tư thế giao hợp, hãy chọn tư thế “phụ nữ ở trên”. Với nhiều phụ nữ, đây là tư thế đảm bảo chắc chắn cực khoái bởi nó mang lại sự kích thích liên tục lên âm vật. Để tân tiến hơn, bạn có thể thử kỹ thuật giao hợp thẳng hàng (C.A.T), một kiểu biến tấu của tư thế truyền thống, tập trung vào thâm nhập sâu và duy trì tiếp xúc giữa âm vật với khung xương chậu của bạn.

Giờ thì hãy thưởng thức vẻ khoái cảm trên gương mặt của nàng. Có thể bạn cũng sẽ “lên đỉnh” cùng lúc với nửa kia nhưng dù có “cánh đích” trước, bạn cũng đừng lo lắng. Một khi đã vào được “cửa sổ 90 giây” (và nhất là đang ở trong tư thế “phụ nữ ở trên”), cậu nhỏ sẽ cương cứng được ít nhất trong 90 giây. Như vậy, nàng vẫn sẽ đủ khả năng “lên đỉnh” nếu nhận được kích thích liên tiếp vào âm vật.

Nếu nàng “lên đỉnh” trước thì cũng hụt hẫng bởi phụ nữ có thể “lên đỉnh” rất nhiều lần, chỉ cần bạn biết nắm bắt thời cơ.

Theo Ian Kerner, chuyên gia trị liệu tình dục, tác giả cuốn ‘She Comes First’ và ‘Love in the Time of Colic’.

Nguon: toeleo

Phụ Nữ Thích Kích Cỡ “Súng Ống” Đàn Ông Thế Nào

Theo như anh xã nhà mình nói thì cái ấy của anh chỉ được 13 cm. Đặc biệt “súng ống” lại hơi lệch về bên trái một chút. Chưa kể, cái ấy của xã “tóc” nhiều lắm, mọc cả ở “cà” nữa cơ.

Dạo gần đây, mình thấy nhiều chị em, anh hem tâm sự về chuyện ngoại tình quá. Mình đọc mà thấy đau hết cả đầu, vừa bực bội vừa lo lắng. Bực bội vì thấy nhiều cặp vợ chồng ngoại tình vì lý do rất vớ vẩn. Lo lắng vì sợ có ngày, chồng mình cũng đổ đốn như vậy thì mình không biết phải làm sao nữa.

Phụ Nữ Thích Kích Cỡ "Súng Ống" Đàn Ông

Phụ Nữ Thích Kích Cỡ “Súng Ống” Đàn Ông

Vì thế, hôm nay nhân ngày cuối tuần rảnh, mình nghĩ chị em mình nên đổi đề tài đi. Nghĩ mãi chẳng ra buôn đề tài nào vừa nóng vừa thiết thân với chị em nên mình nghĩ: buôn về kích cỡ “súng ống” của chồng, bạn trai mình là ổn nhất. Từ đó để cho phụ nữ mình chứng thực xem, kích cỡ có ảnh hưởng đến chuyện ấy về lâu dài không?

Mình xin mở bát chuyện của mình trước. Mình và anh xã đều là tình đầu của nhau. Anh xã mình thì dáng người thư sinh, mảnh khảnh. Anh rất hiền và yêu thương mình. Yêu nhau hơn 1 năm thì hai đứa xxx trước khi kết hôn 5 tháng. Ngày đầu tiên mình còn nhớ như in là 2 đứa xxx ở một nhà nghỉ. Đêm đầu tiên vì mình đau đớn nên anh thất bại hoàn toàn khi xâm nhập vào mình.

Sau lần đầu thất bại, đến mấy hôm sau hai đứa xxx lại thì anh mới thành công. Từ đó đến nay vợ chồng mình đã kết hôn 3 năm và có một nhóc tì 2 tuổi. Tuy vậy đời sống chăn gối của vợ chồng mình chưa bao giờ bớt lửa yêu. Mỗi khi vợ chồng bên nhau, mình đều đạt được khoái cảm và hạnh phúc trong chuyện đó.

Song có điều mình hơi e ngại là chú chim nhỏ của xã nhà mình hơi nhỏ và ngắn. Theo như anh xã nhà mình nói thì cái ấy của anh chỉ được 13 cm. Đặc biệt “súng ống” lại hơi lệch về bên trái một chút. Chưa kể, cái ấy của xã “tóc” nhiều lắm, mọc cả ở “cà” nữa cơ.

Mình thi thoảng có đùa trêu anh xã bé nhỏ và ngắn quá, anh xã bảo kích thước cái ấy không quan trọng, chủ yếu chiến thuật , kĩ thuật thôi. Anh bảo anh biết cách làm cho vợ lên đỉnh là được.

Mình cũng nghĩ, kích thước thằng nhỏ thì quan trọng nhưng chỉ là 1 phần thôi. Kích cỡ của anh xã theo tiêu chuẩn Việt như vậy có lẽ cũng ổn rồi. Để tăng cường sự dẻo dai cho anh xã, thì mình nên chú ý vào kế hoạch chăm sóc cho xã ăn uống các thực phẩm giàu dinh dưỡng và động viên xã tập thể dục nhỉ?

Tại hôm trước mình với đứa bạn có ngồi to nhỏ với nhau về chuyện này. Đứa bạn mình cứ bảo kích cỡ ấy chưa chuẩn. Kích cỡ thằng bạn trai Tây của nó còn 18 cm cơ. Nó bảo kích cỡ súng ống khủng như vậy nên lúc mang ra sử dụng thì thôi rồi nói chung là thích vô cùng.

Mình khá ngượng khi mang chuyện này ra bàn loạn. Song nếu cậu nhỏ của chồng mình đúng là ngắn lại hơi cong như vậy thì phải khắc phục thế nào về kỹ thuật để bất kể trong trường hợp nào cũng đều có cách đưa mình lên on top nhỉ?

Bởi thú thật với cả nhà, chuyện xxx vợ chồng với mình ban đầu tưởng chừng như đơn giản. Nhưng giờ đây mình mới biết, để cả hai cùng tận hưởng khoái cảm và đạt cực khoái thì không phải dễ…

  • P.L

Chị Em Không Sướng “Củ Khoai” Dài To Là Nói Dối

Cứ nghĩ mà xem, cái gì đã được coi là quý giá mà to thì thích hết. Chứ không riêng gì cái củ khoai lang này đâu. Do đó, nếu chị em nào nói không cần và không thích “cậu nhỏ” vừa to vừa dài là đang dối mình.

Cuối tuần vừa rồi, thấy cả nhà mạnh dạn buôn về súng ống của các giai mà bản thân mình cũng ham hố. Dù mình hiện mới chỉ là một phụ nữ tuổi 28, song vì tư tưởng khá thoáng trong chuyện này nên chưa bao giờ mình e dè về những chuyện phòng the hoặc những chuyện về vùng kín 2 phái.

Ảnh minh họa: Inmagine

Ảnh minh họa: Inmagine

Mình xin phép không nói về mình nhiều mà muốn tập trung vào chủ đề: kích cỡ súng ống của các giai luôn. Thực tình không phải chê gì súng ống của các giai Việt nhưng từ xưa đến nay, theo các thống kê thì kích cỡ cậu nhỏ của các giai Việt dù đã được cải thiện nhiều so với trước kia nhưng vẫn nhỏ thó và khiêm tốn lắm.

Theo mình, cậu nhỏ của các giai Việt phải cố gắng dài đến 15cm mới ổn được. Như vậy, các anh giai sẽ không bị các chị em phàn nàn hay chê bai nữa. Mà như thế khi nhập cuộc yêu, chính bản thân các anh cũng “chơi” được mọi tư thế. Các anh sẽ chẳng bao giờ sợ trượt nữa. Hơn nữa, như vậy lại có thể tấn công và kích thích sâu tận cùng “cô bé” của các chị em. Như vậy, chị em mới thực sự được sung sướng vì đã lên tới đỉnh.

Còn mấy anh giai kích cỡ súng ống ngắn 7-10cm, mình nghĩ dù bản thân có tích cực nghiên cứu các kĩ thuật tác chiến đến mức nào thì cũng không thể làm chị em sung sướng được. Chưa kể mà cứ như đứa trẻ khoảng 5-6 cm thì đúng là khiến các chị em chạy mất dép là phải.

Nói thực, tuy mình là phụ nữ nhưng mình để ý thấy, đã sinh ra là thằng đàn ông, 100% quý ông nào chả thích cái ấy của mình to, cái ấy của mình lực lưỡng để có thể làm phát ngốt các chị em. Vì thế, tâm lý các anh còn vậy thì tâm lý phụ nữ cũng thế.

Thế mới có chuyện không hiếm là nếu hàng họ của ông nào to thì đi đâu mà chả tranh thủ vác ra khoe một cách đầy tự hào. Mà họ thường khoe từ trong nhà cho đến cơ quan cơ. Vì đây như một chứng thực muốn thể hiện sự bản lĩnh của các quý ông vậy.

Nói chung, tất cả đàn ông hay đàn bà thì đều muốn kích cỡ khẩu súng của chồng họ to lớn hơn. Sở thích này dường như thuộc về bản năng của 2 giới tính rồi. Chỉ có điều do ảnh hưởng của tư tưởng giáo dục và tâm lý nên có thể khác một chút nên một số chị em, anh em cứ né tránh khéo. Họ thường nói những câu kiểu như: “Kích cỡ súng to nhỏ có vấn đề gì đâu. Thích nhất phải có tí kỹ thuật và hiểu tâm lý. Chứ to mà không biết gì thì chán ốm”.

Song ẩn sau những câu nói không thật lòng này, mình nghĩ thật ra họ vẫn thích nó to đấy. Cứ nghĩ mà xem, cái gì đã được coi là quý giá mà to thì thích hết. Chứ không riêng gì cái củ khoai lang này đâu. Do đó, nếu chị em nào nói không cần và không thích “cậu nhỏ” vừa to vừa dài là đang dối mình hoặc chưa biết cái ấy to và dài là thế nào.

Mọi người đánh giá về mình thế nào cũng được, nhưng tính mình vốn thẳng. Mình cứ nói thẳng, nói thật cho nó vuông.

  • Ngọc Lan

Đàn Bà Hồi Xuân Mua Dâm Vì Tình Dục Cao

Thời gian qua, nhiều đường dây mua bán dâm tại các spa, khách sạn, nhà hàng bị bắt giữ, trong đó người mua dâm đa số là phụ nữ, độ tuổi 40 trở lên. Nhiều nam thanh niên từ 18 đến 25 tuổi tìm đến nghề “đứng đường” vì không có việc làm, thậm chí cả những ngành “chính chuyên” như giáo viên cũng chấp nhận “phục vụ” các quý bà chỉ để kiếm về vài trăm nghìn đồng.

Ảnh minh họa: Inmagine

Ảnh minh họa: Inmagine

“Sự bình đẳng giới” thái quá đôi khi cũng dẫn đến việc các quý bà thoải mái đáp ứng nhu cầu, bất chấp truyền thống, đạo lý hay dư luận xã hội. Nguyên nhân của sự “sa ngã” này có rất nhiều, nhưng tựu chung, nó nằm ở hoàn cảnh gia đình và sự thờ ơ của các đức ông chồng.

Theo một nghiên cứu mới đây, nhu cầu tình dục giữa nam và nữ giới ở mỗi độ tuổi là khác nhau và điều này gây ra những hệ lụy. Ở tuổi 40, khi phụ nữ hồi xuân và bắt đầu nhàn hạ, không phải lo lắng nhiều về chuyện con cái thì đàn ông cũng có những thành công nhất định trong sự nghiệp, lơ là chuyện chăn gối và đôi khi ngoại tình. Điều này dẫn đến sự “thiếu hụt” trong nhu cầu ở người phụ nữ và họ buộc phải tìm cách “giải tỏa”. Với lợi thế về mặt tiền bạc, những người phụ nữ ở tuổi trung niên có thể cặp bồ với phi công trẻ hoặc mua dâm tại các spa, khách sạn…

Hầu hết những người phụ nữ đi mua dâm đều có hoàn cảnh bất hạnh. Họ gặp phải bi kịch hôn nhân như chồng chết, ly dị… nên chuyện “giải tỏa” nhu cầu là bản năng tự nhiên của con người. Nếu ở độ tuổi 20, hay 30, họ có thể được nhiều người theo đuổi. Khi họ có nhu cầu, rất nhiều người đàn ông tự nguyện phục vụ. Tuy nhiên, với những người đã ở tuổi “xế chiều”, cực chẳng đã họ mới phải đi mua dâm.

Trong các cuộc điều tra, cơ quan công an xác định, độ tuổi của các quý bà mua dâm ở khoảng từ 35 đến 50. Họ là những người ly hôn, mất chồng hoặc chồng làm ăn xa nhà nên thiếu thốn tình cảm. Thậm chí có những người có chồng, con nhưng không thỏa mãn chuyện sinh lý. Thực tế, khi bước vào giai đoạn hồi xuân, nhu cầu tình dục của nữ giới tăng cao, trong khi đó các đấng lang quân lại không đáp ứng được. Anh Trần Đức Kiên (sinh năm 1985, quê tại Cần Thơ – là người hành nghề mại dâm nam hơn 3 năm) kể: “Có lần, chúng tôi đứng bắt khách một quý bà đến yêu cầu ba người cùng phục vụ. Lần khác, hai quý bà đi khách với tôi cùng một người đồng nghiệp khác, nhưng họ thuê một phòng khách sạn và khi vui thì đổi qua, đổi lại”.

Do ảnh hưởng bởi lối sống phương Tây nên suy nghĩ về tình dục thoáng hơn. Hơn nữa, sự nhanh nhạy và mở rộng của mạng Internet, khiến những người có nhu cầu dễ tìm được đối tượng đáp ứng. Tình trạng mua dâm nam ở TP HCM diễn ra phổ biến hơn so với Hà Nội. Khi tham gia vào các câu lạc bộ như khiêu vũ, bơi lội hay thể dục… phụ nữ không chỉ chia sẻ với nhau nhiều chuyện riêng, mà thậm chí còn học tập nhau để đáp ứng nhu cầu tình dục. Thiếu kiềm chế bản thân, chạy theo những người khác và dễ bị dụ dỗ, các quý bà nhanh chóng đẩy mình vào con đường mua dâm nam đầy tội lỗi.

Trao đổi với Ngoisao.net, bác sĩ Hồng Hà (Trung tâm tư vấn tình yêu, hôn nhân và gia đình) cho rằng khi nhìn nhận vấn đề cần xem xét nhiều khía cạnh và có sự bao dung, khách quan, nhân văn hơn với những người phụ nữ. “Họ mua dâm vì muốn có quan hệ trao đổi, cho – nhận, chứ không muốn đặt tình cảm vào một người đàn ông. Bản thân hành vi bỏ tiền ra mua dâm vẫn khiến người phụ nữ bị tổn thương, theo cách này hay cách khác. Đây cũng là một góc độ cho thấy phụ nữ đang vùng lên. Cánh đàn ông luôn làm tổn thương phụ nữ bằng việc bồ bịch, nhậu nhẹt, chỉ quan tâm đến mình mà không chăm lo cho gia đình và họ mặc nhiên xem việc hy sinh của người phụ nữ là bình thường. Việc chị em cũng đi mua dâm như đàn ông sẽ khiến nhiều người chồng giật mình và nên nhìn nhận lại trách nhiệm của mình trong gia đình”.

Thái An

Cô Dâu Chú Rễ Việt Kiều Làm Đám Cưới Tại Vietnam

Hiện nay, nhiều cặp đôi người Việt sinh sống ở nước ngoài khi quyết định tổ chức đám cưới đều muốn chọn một địa điểm tại Việt Nam. Nhưng không phải ai cũng có nhiều cơ hội về nước để lo hôn lễ, vì khoảng cách địa lý xa xôi, ngoài ra, việc di chuyển cũng gây nhiều tốn kém. Vì vậy việc lên kế hoạch đám cưới từ xa sẽ là lựa chọn thích hợp nhất.

Cô Dâu Chú Rễ Việt Kiều (Ảnh: DannyPhoto)

Cô Dâu Chú Rễ Việt Kiều (Ảnh: DannyPhoto)

1. Tìm kiếm thông tin cần thiết và nhà cung cấp

Khi muốn tổ chức cưới ở Việt Nam, bạn cần biết rõ những điều mình muốn, từ đó tìm kiếm dịch vụ và các nhà cung cấp. Với thời đại thông tin phát triển như hiện nay, Internet sẽ là công cụ tìm kiếm hỗ trợ đắc lực cho các đôi uyên ương. Dù ở cách xa địa điểm tổ chức đám cưới cả nghìn kilomet, các cô dâu chú rể vẫn biết được những địa chỉ uy tín trong lĩnh vực cưới hỏi. Bằng cách tham khảo qua các trang báo mạng liên quan tới cưới hỏi, bạn cũng có thể đánh giá chất lượng các nhà cung cấp qua những ý kiến phản hồi của các đôi uyên ương từng sử dụng dịch vụ.

Với hàng trăm kết quả tìm kiếm được trên Internet, cô dâu chú rể nên lưu các địa chỉ theo từng hạng mục như khách sạn, váy cưới, hoa cưới, wedding planner… để việc lựa chọn những nhà cung cấp phù hợp nhất không gặp nhiều khó khăn. Không chỉ lưu tên và bạn cần thu thập toàn bộ thông tin liên lạc, địa chỉ, đánh giá dịch vụ.

Sau khi đã có trong tay danh sách những nhà cung cấp phù hợp, các cô dâu chú rể nên làm việc với họ qua email hoặc gọi điện nói chuyện trực tiếp với các nhà cung cấp để hiểu được thái độ làm việc cũng như nhận được sự tư vấn cụ thể, phù hợp với trường hợp của bạn.

2. Tìm người biến đám cưới mong muốn thành hiện thực

Việc lên kế hoạch đám cưới từ xa không phải điều dễ dàng với tất cả cô dâu chú rể, nên bạn có thể cân nhắc thuê một wedding planner tại nơi định tổ chức đám cưới để họ sẽ là người giúp bạn chuẩn bị cho toàn bộ hôn lễ. Wedding planner sẽ là người đại điện cho bạn để gặp gỡ, lựa chọn đối tác, để thiết kế nên một đám cưới hoàn hảo nhất.

Nếu các cô dâu chú rể có họ hàng sống gần nơi muốn tổ chức đám cưới, hai bạn không nên ngại ngần nhờ tới sự giúp đỡ của họ. Những người thân chắc chắn sẽ am hiểu rõ các dịch vụ tại nơi họ sống, hoặc đơn giản hơn, họ có thể kiểm tra thực tế những nhà cung cấp dịch vụ mà cô dâu chú rể đã chọn.

Tuy nhiên dù nhờ ai hỗ trợ cho đám cưới, cô dâu chú rể cũng cần thường xuyên cập nhật tình hình chuẩn bị, xem xét kỹ những mẫu vẽ phác thảo ý tưởng và những chi tiết mà họ dự định sử dụng trong thực tế đám cưới của bạn để trong trường hợp sai sót, bạn sẽ đủ thời gian điều chỉnh hợp lý. Cô dâu chú rể phải nắm rõ yếu tố thời tiết, mùa trong thời điểm diễn ra đám cưới, từ đó chọn được những loại hoa đúng mùa, giúp giảm thiểu chi phí.

3. Có mặt sớm trước khi lễ cưới diễn ra

Cô dâu chú rể nên đến địa điểm dự định tổ chức đám cưới trước ngày trọng đại 2 tuần để kiểm soát được toàn bộ công việc từ khâu chuẩn bị phụ kiện, thực đơn, trang trí, đến kịch bản. Nếu không thể có mặt tại đó, bạn nên yêu cầu wedding planner và nhà cung cấp gửi toàn bộ kịch bản chi tiết cho bạn trước 2 tuần.

Tiếp đến, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, cô dâu chú rể cũng cần đến nơi tổ chức đám cưới trước 3 ngày, đây là khoảng thời gian cuối cùng để bạn có thể thay đổi lại những điều cần thiết trong đám cưới.

Linh Linh

Các Chị Có Nên Lấy Chồng Nghèo Không

Dì út còn khuyên mình, trước khi quyết lấy chồng nghèo thì phải biết lí do vì sao người ta lại nghèo. Vì cha mẹ chồng nghèo nên hắn ra trong gia đình nghèo? Hay hắn chưa kiếm được nhiều tiền nên nghèo? Hoặc hắn đi làm gần chục năm mà lương cứ 3-4 triệu? Hay hắn không có chí cầu tiến, lười biếng, bất tài …. mà nghèo?

Trai nghèo chăm chăm lấy vợ giàu để ăn bám nhà vợ?

Năm nay đã 24 tuổi nhưng thực lòng mình chưa thể ra quyết định cuối cùng là có lấy anh không nữa. Không phải vì mình không yêu anh, càng không phải vì anh không yêu mình. Mà mình và cả gia đình đang phân vân vì anh quá nghèo.
Lấy Chồng Nghèo

Lấy Chồng Nghèo

Ban đầu và cả hiện nay yêu anh, mình biết gia đình anh nghèo và bản thân anh cũng nghèo. Anh chỉ có công việc lương 4 triệu. Nói chung bạn trai nghèo, công việc bình thường cũng được, mình chấp nhận. Mình cần nhất tôn trọng mình và yêu thương mình, sống có trách nhiệm (biết lo cho gia đình), biết đối nhân xử thế.
Nhưng giờ khi anh ngỏ lời kết hôn với mình (anh năm nay 27 tuổi) thì ba mẹ mình một mực phản đối. Ba mình bảo, dù thế nào cũng không nên lấy chồng nghèo. Lấy chồng giàu mà không yêu mấy thì sau lấy nhau cũng cố yêu được. Chứ lấy chồng nghèo thì dù yêu mấy, kinh tế khó khăn, cuộc sống vất vả có khi lại bỏ nhau ý chứ.
Ba mình cũng nói, cả nhà có mỗi mình là con gái, hy vọng mình sẽ lấy được chồng giàu. Còn mẹ thì luôn miệng bảo ước nguyện đời mẹ chưa thành công thì sẽ quyết nhờ con phục thù hộ. Con nhất quyết phải giúp mẹ đấy.
Mẹ nói trêu vậy thôi, nhưng khi có 2 mẹ con, mẹ cũng thủ thỉ nói rằng. Như dì của mình cũng lấy chồng nghèo, sống với nhau được hơn 20 năm rồi. Nếu nói không tủi thì không đúng khi so sánh dì với những bạn bè may mắn hơn. Chỉ có điều dì đã chọn nên cố gắng hạnh phúc với chọn lựa của mình. Chồng nghèo mà không có chí và năng lực như dì nữa sẽ càng nản.
Mấy dì mình nghe bố mẹ kể chuyện tình yêu của mình đều gọi điện về mắng té tát. Mấy dì mình đều khẳng định: lấy trai nghèo thường không có ý chí tự bản thân mình vươn lên. Những trai nghèo chỉ chăm chăm….. lấy vợ giàu để ăn bám nhà vợ thôi. Hic hic.
Dì út còn khuyên, trước khi quyết lấy chồng nghèo thì phải biết lí do vì sao người ta lại nghèo. Vì cha mẹ chồng nghèo nên hắn ra trong gia đình nghèo? Hay hắn chưa kiếm được nhiều tiền nên nghèo? Hoặc hắn đi làm gần chục năm mà lương cứ 3-4 triệu? Hay hắn không có chí cầu tiến, lười biếng, bất tài …. mà nghèo?
Nói chung phải xác định được rõ bởi vì nếu biết rõ mười mươi mà mình cứ không dám bỏ cứ lấy thì sau này khổ ráng chịu.
Nghe thế hệ đi trước ca cẩm dội cho một gáo nước lạnh mà mình hãi hùng vô cùng. Không biết mình có mơ mộng không nhưng mình thì nghĩ cuộc sống vốn công bằng lắm, nhiều người lấy chồng giàu mà họ có hạnh phúc đâu.
Theo mình, giàu do mình làm ra mới ý nghĩa chứ ăn nhờ chồng thì chả biết đâu mà lần, ngày nào đó có chuyện gì thì dựa vào ai. Mà trai nghèo mình thấy họ cũng tự trọng lắm chứ. Như bạn trai mình toàn bảo, anh nghèo thật nhưng cũng chẳng bao giờ nghĩ cưới vợ giàu để hưởng của hồi môn của nhà vợ. Anh bảo phải ăn cái của mình làm ra vẫn thoải mái hơn là đi ăn bám làm thân” tầm gửi”.
Mình phân vân quá, giá như lấy được chồng nghèo mà mình yêu thương, nhưng phải cho giới hạn cái nghèo đến như nào thì mình mới chịu được. Mình không biết, thời buổi này có ai dám lấy chồng nghèo không nhỉ?
  • Xuân Xuân

Tìm Bạn Trực Tuyến Giúp Đỡ Người Độc Thân Mắt Cỡ

Hẹn hò trực tuyến đã chứng minh một cách hiệu quả cho người độc thân mà có tính hay mắc cỡ và nhúc nhát khi tiếp xúc với ai khác giới tính. Phụ nữ hay đàn ông mắt cỡ đều có thể làm quen nhau trên mạng mà không cần phải đối mặt nhau, để tránh sự từ chối và e ngại. Người nhúc nhác thường thiếu tự tin rằng mình có thể quen được người đó.

Hen ho truc tuyen

Hen ho truc tuyen

Mục tìm bạn bốn phương sẻ giúp cho ai mắt cỡ phải đối mặt nhau với người lạ trong vài lần đầu tiên. Vì khi tìm và làm quen online, mình chỉ cần gữi tin nhắc trực tuyến mà không cần nhìn vào mặc người đó. Bạn có thể chat trên mạng Yahoo Messenger, Skype, Paltalk để nhìn nhau trước khi gặp mặt. Các bạn nói chuyện và tìm hiểu nhau đến khi nào mình thật sự đủ tự tin để gặp bên ngoài. Vì người nhúc nhác đều có chung một tính là “thích mà không dám nói” vì họ nghỉ rằng “không biết người ta có thích mình không”. Họ rất lo sợ khi bị từ chối.

Người nhúc nhát không có nghỉa là xấu hay không thật lòng. Có nhiều cô gái than phiền rằng người yêu không có cữ chỉ âu yếm với mình khi đi chơi chung với bạn bè. Anh ta chỉ mạnh dạn khi chỉ có 2 người. Hầu như đi chơi chung với bạn bè thì cậu ta quá nhát để tỏ ra âu yếm với bạn gái mình. Anh ấy rất ít nói và hay mắc cỡ trước nhóm bạn của mình. Có nhiều cô gái không thế chấp nhận và đã chia tay mặc dầu cô ta yêu anh đó rất nhiều.

Tôi xin chia sẻ ý kiến này. Tôi cũng là một anh chàng nhút nhát. Tôi rất thích đi chơi với người yêu mình và không thích đi chung một nhóm đâu. Tôi sẻ cho người yêu mình cữ chỉ thân thiện, nồng nàn khi có 2 người. Vì thôi nghỉ rằng tình cảm sẻ được thể hiện khi hoàn cảnh thích hộp. Tôi rất ngại khi âu yếm người yêu trước mặc người khác. Ngày xưa tôi cũng có để ý một cô gái trong trường trung học và cô ta cũng để ý tôi. Nhưng vì tôi không dám bài tỏ nên đã mất người mà tôi thích. Cho nên mắt cở không phải là cái tội đâu.

Khi học xong đại học thì tôi cũng không có quen ai trong trường vì tính tình mắc cỡ của mình. Tôi phải tìm đến trang mạng hẹn hò trực tuyến Vietdating.us và đã tìm được người bạn đời. Vì tôi rất sợ bị từ chối tình cảm nên không dám chinh phục bất cứ nữ sinh nào trong trường. Còn về mục tìm bạn 4 phương có rất nhiều lợi thế hơn. Tôi thích ai thì cứ gỡi tin nhắn và nếu cô ta trả lời mình, thì tiếp tục tìm hiểu thêm. Cho dù có ai không trả lời tin nhắn tôi gỡi thì tôi cũng không có ngại vì đâu phải đối mặc nhau. Sau vài tháng sử dụng mục tìm bạn online, tôi đã quen 2 cô gái và sau cùng tôi chọn một người.

Chúng tôi gặp nhau ngoài đời khi đã chit chat khoãng 2 tháng trời trên mạng. Chúng tôi đã thấy mặc nhau trên mạng và gặp gỡ bên ngoài thì không còn cảm giác e thẹn nữa.

Cho nên tôi phải cám ơn mạng Vietdating.us vì đã giúp tôi tìm được người bạn đời lý tưỡng, mặc dầu tôi là người rất nhúc nhát và mắt cở.

Tại Sao Đàn Ông Cần Đàn Bà Và Lý Do Không Nên Sống Độc Thân

Một số đàn ông thích để tin rằng họ có thể nhận được bởi trong cuộc sống mà không cần phải kết hôn. Sự thật là nó là một điều cần thiết thực cho một người đàn ông để kết hôn tại một số điểm trong cuộc sống của mình. Lý do tại sao một người đàn ông nên hiểu điều này quá quan trọng đối với anh ta bỏ qua.

Đàn Ông Cần Đàn Bà

Đàn Ông Cần Đàn Bà

Người đàn ông cần phụ nữ vì nó có thể được dễ dàng hơn cho hai người làm việc cùng nhau để duy trì một cuộc sống tốt. Cách thực sự chỉ làm thế nào ai cũng có thể nhận được vào tầng lớp trung lưu là nếu người đó có một người bạn đời để giúp đỡ. Một người đàn ông nên có một người phụ nữ trong cuộc sống của mình những người hoạt động giống như anh. Điều này là cần thiết để anh có thể có một cuộc sống tốt. Thực tế là có một số thuế phá vỡ có sẵn cho các cặp vợ chồng tìm thấy chúng chỉ làm cho sự cần thiết phải kết hôn tất cả những điều cần thiết cho cuộc sống.

Ngoài ra còn có cách làm thế nào một người có thể có một thời gian dễ dàng hơn là xã hội nếu ông có một người phụ nữ trong cuộc sống của mình. Một trong những lý do tại sao một người đàn ông không nên ở lại duy nhất là vì một người đàn ông duy nhất sẽ có nhiều khả năng là chống lại xã hội hơn những người khác. Điều này đặc biệt có thể là trường hợp liên quan đến một người đàn ông không có con.

Trong thực tế, một người đàn ông đã kết hôn với một người phụ nữ sẽ ít có khả năng bị lạm dụng để tự. Một trong những phần lớn nhất của không ở duy nhất liên quan đến cách làm thế nào một người đàn ông kết hôn sẽ ít có khả năng phát triển chứng nghiện rượu, ma túy và các mặt hàng có hại khác. Điều này có thể đến từ một người đàn ông sẽ có một người phụ nữ ở bên cạnh để giúp anh ta tránh tham gia vào các hoạt động tiêu cực như vậy. Nó là một phần thú vị của lý do tại sao những người đàn ông cần phụ nữ mà tất cả mọi người nên suy nghĩ về.

Đây là một điểm tích cực về cuộc sống bởi vì những người đàn ông không lạm dụng để bản thân có nhiều khả năng sống lâu hơn. Động lực đến từ một người vợ và con cái ông có thể có phải là những gì có thể có được anh ta thông qua bất kỳ vấn đề ông có thể trải nghiệm trong suốt cuộc đời của mình. Nó là một điểm thông minh thường thêm vào những gì có thể làm cho anh ta tốt hơn một chút so với bản thân mình.

Đàn ông không nên sống độc thân vì họ có thể có thời gian dễ dàng hơn với quan hệ tình dục nếu họ kết hôn. Một người đàn ông đã kết hôn có xu hướng quan hệ tình dục thường xuyên hơn so với những người không phải là. Điều này đặc biệt xuất phát từ cách làm thế nào một người đàn ông và một người phụ nữ sẽ có nhiều khả năng để có một mối quan hệ tốt với nhau và sẽ muốn tham gia vào quan hệ tình dục thường xuyên hơn.

Lý do cuối cùng tại sao đàn ông cần phụ nữ là bởi vì họ cần phải có những người bạn trong cuộc sống của họ. Một người phụ nữ tốt, những người sẽ gắn bó với một người đàn ông thông qua dày và mỏng chắc chắn sẽ là một người bạn tốt mà một người đàn ông thực sự sẽ đánh giá cao.

Những lý do cho những người đàn ông kết hôn là quá quan trọng để mọi người suy nghĩ về. Đàn ông nên kết hôn vì ở duy nhất chỉ đi đến kết quả mà người đàn ông không có cuộc sống đầy đủ như những gì ông thực sự cần được trải ra của tất cả.

Các Dấu Hiệu Thu Hút Đàn Ông Của Phụ Nữ

Giao tiếp không bằng lời nói là hiệu quả hơn nhiều so với bất cứ điều gì bất cứ ai thực sự có thể nói với bạn. Vấn đề hầu hết đàn ông có là không có khả năng đọc và hiểu được nghệ thuật đã mất của giao tiếp không bằng lời nói. Phụ nữ, khi thu hút đối với bạn, sẽ phát ra những dấu hiệu của sự hấp dẫn thể chất, đôi khi thậm chí không nhận ra họ đang làm như vậy. Bạn, bạn của tôi, phải chú ý chặt chẽ nếu bạn muốn tận dụng.

Dấu Hiệu Thu Hút Đàn Ông

Dấu Hiệu Thu Hút Đàn Ông

1. Tiếp xúc với mắt

Tiếp bằng mắt là rất cá nhân. Đôi mắt nói với tất cả, và nếu bạn đủ may mắn để lấy cái nhìn của cô và giữ nó trong một thời gian dài của thời gian, cô ấy chắc chắn là quan tâm đến bạn.

2. Nụ cười

Khi một người phụ nữ mỉm cười với bạn cô là đem lại cho bạn một lời mời đến nói chuyện với cô. Nụ cười này là cách cô nói với bạn, “Tôi muốn làm quen với bạn tốt hơn. Hãy cho tôi.” Đừng ngần ngại.

3. Xem Môi của cô

Một dấu hiệu vật lý lớn thu hút từ một người phụ nữ được liếm hoặc cắn nhẹ môi cô. Đây là một dấu hiệu tinh tế của ham muốn – không bỏ qua nó. Khi ân ái môi đóng một vai trò quan trọng. Hãy tưởng tượng môi hôn cổ của bạn nhẹ nhàng, hoặc các khu vực khác của cơ thể cho rằng vấn đề. Khi cô ấy liếm môi trong khi nhìn chằm chằm vào bạn cô là nói cho bạn cô ấy đang nghĩ những suy nghĩ.

4. Nhìn vào chân của cô

Trong khi cô đang nhìn bạn, bạn cần phải giữ một mắt trên đôi chân của mình. Cô ấy vượt qua họ và uncrossing họ trong khi điều chỉnh váy của cô? Hãy nhớ rằng, giữa hai chân nàng là háng của mình. Điều này chắc chắn là một dấu hiệu thể chất thu hút từ cô ấy với bạn.

5. Ngồi Gần Bạn

Nếu một người phụ nữ di chuyển gần hơn với bạn, tựa vào bạn và bắt đầu suy nghĩ của mình thì thầm vào tai của bạn, bạn biết cô ấy đã có hơn tình bạn trong tâm trí cô. Cô ấy muốn có những điều để cấp độ tiếp theo – một mức độ vật lý. Phản ánh hành động của mình nếu bạn muốn giữ sự chú ý của người bạn của mình.

6. Chạm vào

Khi một người phụ nữ bắt đầu vuốt ve bàn tay của bạn, vai của bạn hoặc thậm chí hai bên của khuôn mặt của bạn, cô ấy trting để cho bạn biết cô ấy muốn chạm vào bạn một cách thân mật hơn. Cô ấy thậm chí có thể bắt đầu chạm vào mình. Nếu cô ấy bắt đầu chạm vào cổ của mình hoặc cánh tay một cách provacative, cô đang cố gắng để có được nó thông qua đầu của bạn mà cô ấy muốn bạn chạm vào cô ấy thân mật.

7. Chơi với tóc của cô

Phụ nữ sử dụng tóc của họ như là một cách quyến rũ. Cô ấy có thể ném nó xung quanh, Twirl hay vuốt ve nó. Đây là những cách nói với bạn rằng cô ấy là hoàn toàn vào bạn và muốn mang nó đến một cấp độ vật lý sâu sắc hơn nhiều. Đừng để cô ấy có được đi. Có một vết cắn ra khỏi tội ác.

8. Cô đàm phán đường tình dục

Không có dấu hiệu lớn hơn thu hút vật chất từ ​​một người phụ nữ hơn khi cô bắt đầu nói về những gì biến cô trên đường tình dục. Đây là một thời điểm xác định cho bạn, và nếu bạn bỏ qua * * dấu hiệu này, hy vọng tất cả sẽ bị mất.

Đọc dấu hiệu thu hút vật chất từ ​​một người phụ nữ là không khó khăn như bạn nghĩ. Phụ nữ có thể dự đoán, và những dấu hiệu chúng phát ra là cơ bản giống nhau. Nếu bạn nhận được ít nhất là bốn năm ở trên, bạn biết cô ấy muốn bạn.